Website chuyên thông tin về đạo Phật. Thư viện phật giáo tất cả các video sinh động về học Phật, hiểu Pháp, hình ảnh chân thực các vị Phật, người yêu Tát
thông tin Phật học Danh tăng Văn học tập văn hóa truyền thống từ viện các Chùa trong nước những Chùa Trên quả đât Phật pháp Giáo pháp bước đầu tiên học phật lịch sử vẻ vang nghi thức trường đoản cú thiện thư viện audio Âm nhạc Pháp âm Radio phật giáo Nhạc ngóng phật giáo Thư viện clip Pháp thoại Thư viện ảnh Hình phật Hoa sen Chú tè Danh lam win cảnh
4 nụ cười của fan tu tại gia
Đạo Phật trường đoản cú khởi nguyên đến tới hiện thời luôn tồn tại nhì giới tu hành, chính là giới xuất gia với giới tại gia.
Người tu xuống tóc cũng call là xuống tóc đầu Phật. Xuống tóc - là cho chốn hông nhà. Chữ “nhà”, là nhà tại cửa fan thế tục. Tín đồ thế tục nào bỏ nhà ở của chính bản thân mình để mang đến ở nhà đất của Như Lai, là chùa để giữ gìn mạng mạch Phật pháp vĩnh cửu và cải tiến và phát triển được, call là tín đồ trụ trì. Trụ, nghĩa ở; còn: Trì, tức thị giữ, duy trì gìn. Vậy cho nên Trụ Trì là ý nghĩa cao cả trong câu: Trụ Pháp vương vãi gia - Trì như Lai Tạng. Người tu xuất gia là tín đồ lấy Phật đức nghiêm túc thân tâm, khoác y Phật, chuyển Phật Pháp vào lời nói, là người trưởng tử của Như Lai, tuyên dương giáo pháp làm lợi ích cho đời; bởi giáo pháp đạo phật là giáo pháp bất ly trần gian để giác ngộ thế gian (chữ Hán bộc lộ bằng câu: Phật pháp bất ly trần gian giác). Cho nên vì thế tu xuất gia nhưng dân gian gọi là tu chùa là lối tu cao tuột, hơn hẳn những lối tu khác. Người tu tại nhà là người tiến hành các pháp tu ngay lập tức tại địa điểm ở, chỗ sinh sống của bản thân cùng với mái ấm gia đình (tại gia là trên nhà). Fan tu trên gia gọi là Ưu bà tắc; là giới nữ gọi là Ưu bà di. Cũng có thể gọi thông thường là phật tử, tức con của đức Phật ham mê Ca, và chính đức Phật đã chế định cùng khai mở con đường lối tu này lúc Ngài còn tại thế.Lịch sử Phật giáo ghi nhận fan tu tại gia thứ nhất là một nhà đại gia ở ngay sát thành Ba-la-nại, lúc ông ta đi kiếm người nam nhi của mình tên là Yasa đã quăng quật nhà ra đi vì chán cảnh sống thế gian tầm thường, vô vị. Ông đã kiếm được người con trai của mình tại vườn Nai, đàn ông ông sẽ nghe Phật thuyết pháp.Đến nơi, được nghe pháp, nhà triệu phú nọ cũng trở nên thuyết phục bởi vì những lời giảng của đức phật về Tứ Đế và Bát bao gồm đạo. Rứa rồi thể theo lời cầu xin của nhà triệu phú, đức phật đã mang đến ông được quy y, trở thành người đệ tử tại gia đầu tiên. Nhà đại gia nọ đang hoan hỷ quay lại nhà mình, tiếp tục quá trình làm ăn, buôn bán. Còn người đàn ông của ông là Yasa thì được Phật mang đến xuất gia. Từ mẫu hình của tín đồ tu tại gia trước tiên từ thời đức Phật cách đó hơn 25 nỗ lực kỷ ấy, thì những pháp tu này vẫn tồn tại nguyên giá bán trị. Đó là, bạn phát nguyện tu trên gia độc nhất vô nhị thiết đề xuất được công ty chùa chấp thuận và có tác dụng lễ Quy y Tam bảo cho. Trong buổi lễ ấy, nhà chùa hoàn toàn có thể đặt Pháp danh (tên đạo) cho những người được Quy y. Sau buổi lễ fan phật tử đó được trở lại nhà ở, gia đình của bản thân mình và làm cho ăn, sinh sống bình thường trong công đồng dân cư và từ giác thực hiện những điều đã phát nguyện trước Tam Bảo trong sự kiện Quy y.Để phát huy trọng trách của bạn phật tử tu trên gia, trước hết đề nghị quan niệm sâu sắc lời Phật dạy dỗ qua ghê sách và rất nhiều lời giảng Pháp của những thầy với những khóa học dành cho tất cả những người tu tại gia; và không những học hiểu ngoại giả biết loài kiến giải đúng nghĩa các thuật ngữ Phật học phổ quát như Tam Bảo, vô ngã, tứ vô lượng tâm, Phật tính v..v…Thực hành Bát chủ yếu đạo, sống có mức giá trị và chân thành và ý nghĩa hướng thiện nhằm đời sống của chính bản thân mình có cực hiếm và ý nghĩa, biến tấm gương sống đẹp, thực hành thực tế đời sống đạo đức, tâm linh, mặt khác Phật tử tu tại gia phải có tình thần phù trợ hoằng dương chủ yếu Pháp, lợi lạc chúng sinh. Cạnh bên đó, bạn phật tử tu trên gia giả dụ có điều kiện sẵn sàng thực hành thực tế Pháp thí và Vô úy thí - tức là trao truyền kiến thức và kỹ năng tu tập và bảo vệ che chở, rước niềm vui, hạnh phúc tới cho người khác, góp phần làm vơi sút nỗi khổ niềm đau trên cuộc đời, trong buôn bản hội.Trong văn hóa truyền thống dân gian vn từng ngợi ca câu thơ cửa ngõ miệng về “sự tu” thiệt sâu sắc:Thứ tốt nhất là tu tại giaThứ nhì tu chợ, thứ bố tu chùaChớ phát âm lầm về sự việc sắp xếp thứ tự.. Vị trí tu vào câu lục chén này. Bởi vì vì: Tu tại nhà được xếp “thứ nhất” ấy chỉ là bước thứ nhất trong việc thâm nhập và khai mở tri kiến Phật, không phải là lối tu cao tuột của tín đồ xuất gia cơ mà trong bài viết này đang đề cập, vẫn Kiến giải và tuy vậy vậy, ngay từ buổi thứ nhất chế định đi ra ngoài đường lối tu này; sau lời truyền Pháp, đức Phật sẽ hoan hỷ, tuyên dương cùng với đại bọn chúng về tứ niềm vui chính đại quang minh của tín đồ Phật tử tu tại gia. Đó là:1. Niềm vui có của cải: là do lao động chuyên cần bằng mồ hôi và những vấn đề làm chính đáng của bản thân trong kinh doanh, làm cho khoa học tập kỹ thuật, hoặc lao đụng phổ thông. Sinh sống lành mạnh, tất cả đạo đức nghề nghiệp. được xã hội và quy định thừa nhận.2. Thú vui được giàu có: Được giàu sang là bởi vì lao rượu cồn siêng năng, lại khéo léo sắp xếp công việc hợp lý, có kế hoạch chính vì vậy tạo ra phần đông lợi nhuận ngày 1 cao. Khi thụ hưởng phong lưu mà vẫn luôn luôn nhớ làm vấn đề lành.3. Niềm vui không có nợ nần: là vì có nghị lực kiềm chế. Thực hành thực tế “thiểu dục tri túc”, ít đam mê muốn, tự biết đủ. Không cờ bạc, rượu chè, giữ ngũ Giới… đến nên không tồn tại nợ nần, sinh sống tự tại 4. Niềm vui không bị chê trách: là vì các hành vi của thân - khẩu - ý luôn thanh tịnh, không có điều gì xứng đáng chê trách cho nên cuộc sống thường ngày luôn thảnh thơi, tri thức thăng hoa, trung ương thường hoan hỷ.Trong bốn thú vui của bạn tu trên gia, thì nụ cười thứ bốn được tiên phật tán dương nhất; Ngài mang đến rằng: niềm vui không biến thành chê trách là nụ cười ưu việt rộng cả.Ở nước ta, vào giới tu tại gia - những cư sĩ, phật tử sinh sống thời nào cũng tương đối đông đảo. Bọn họ là phần nhiều thường dân, là thương buôn giàu có, công ty khoa học, hầu hết nghệ sỹ kĩ năng và có cả gần như danh tướng, quân vương… nơi thế tục cơ mà hết thảy những việc làm của họ đều xứng danh là những Hộ pháp ở trần gian còn nhiều những khổ đau này. Trong đó có những ngọn đuốc thiền sáng sủa chói rất rất đáng tự hào, như công ty Trần (1225 - 1400) có Tuệ Trung Thượng sỹ nai lưng Tung - vị thiền sư lại là 1 cư sỹ trên gia, một nhà tứ tưởng, nhà quân sự và cũng là một trong những nhà thơ. Bác bỏ sĩ chổ chính giữa Minh - Lê Đình Thám (1897 - 1969) cũng là một cư sỹ tại gia mẫu mực, làm những phật sự phệ như dịch ghê Phật, mở các trường Phật học đào tạo và huấn luyện tăng tài trong trào lưu chấn hưng Phật giáo, đầu trong thời điểm 30 cầm kỷ 20. Vậy là suôn sẻ cho tôi cùng hết thảy mọi ai đó chưa hội đủ duyên lành để được làm người tu xuất gia, thì cũng chớ bỏ dở cơ hội Quy y Tam bảo, làm người tu tại gia, thực hiện các hạnh lành cơ mà thụ hưởng trọn bốn nụ cười mà đức Phật đang hoan hỷ chỉ bày.Nam tế bào Công đức lâm ý trung nhân Tát Ma ha tát!