Thư Tri Ân Thầy Cô Lớp 9

Lời tri ân thầy giáo viên của học sinh lớp 9

Mùa hạ đã đến rồi! Mặt trời giờ đây không còn “trốn”sau những đám mây nữa mà nhô cao trên bầu trời xanh, chiếu những tia nắng đầu tiên xuống mặt đất. Tháng tư – khoảng thời gian đầu hạ, ánh nắng dịu nhẹ tràn ngập ko gian, len lỏi trong từng bé phố sở hữu đến một cảm giác thật dễ chịu. Nhưng sao trong thâm tâm em lại ko cảm thấy vậy, chẳng hề dễ chịu cơ mà cứ bâng khuâng, muộn phiền về quãng đời học sinh cấp hai sắp kết thúc của mình.

Bạn đang xem: Thư tri ân thầy cô lớp 9


"Có mùa phượng vĩ không tên thành hò hẹnĐỏ ánh nhìn vương vấn lúc phân tách tayCô bạn gái ngại ngùng không đủ can đảm khócNghèn nghẹn lời trong đôi mắt cay cay."

Mùa hè là mùa của hoa phượng vĩ đỏ rực, là mùa phân tách tay. Phượng về có tác dụng nao nao bao kỉ niệm, rồi lại văng vẳng tiếng ve kêu oi ả buổi trưa hè, có tác dụng lòng ai háo hức, rưng rưng sắp phải nói lời phân tách tay. Vậy nhưng mà suốt bốn năm, gồm những lúc bọn chúng em vô tình như chẳng biết để mặc chủng loại hoa tê vẫn nở rồi lại vẫn tàn. Để rồi hôm nay khi vô tình nhặt trong trang vở nhỏ cánh phượng khô ai xay ngày nào, ta giật mình, ừ nhỉ, bốn năm rồi… Bốn năm rồi đó và lúc này là ngày nhưng mà những đôi chân bé xíu nhỏ còn được tự do vô tư tung tăng dọc những lối nhỏ thân quen, cho việc đó em gửi những lời tha thiết chia ly mái trường, chia tay thầy cô cùng những người bạn thân thương.Đã gần kết thúc 4 năm học.Thời gian chỉ còn 2 tháng nữa thôi thì bọn em –những học sinh lớp 9 phải rời xa mái trường trung học cơ sở để bước vào cấp ba, bước vào một môi trường mới đang rộng mở phía trước. Bốn năm- thời gian thật ngắn ngủi để mang đến em cảm nhận rõ về ngôi trường mình đang theo học.Suốt những năm gắn bó,trường học đã để lại trong em nhiều cảm xúc.

Em cảm thấy rất tự hào là một học sinh của trường thcs Văn Lang – ngôi trường hội tụ đầy đủ những điều kiện thuận lợi nhất để học sinh bao gồm được môi trường học tập thân thiện, tích cực. Nơi đây gắn liền với bao kỉ niệm đáng nhớ về thời cấp nhì của em, gắn liền với sự lớn lên về cả thể chất lẫn tinh thần trong em…Để rồi bao gồm một ngày làm sao đó, bọn chúng em về thăm trường và nhìn những hàng hoa cỏ ngát, những chiếc ghế đá nhạt dần màu thời gian, những bông phượng đỏ rực trong cái nắng kim cương rực rỡ của mùa hè, bất chợt nhận ra đan xen với nỗi buồn man mát cùng sự ngậm ngùi nuối tiếc: “Mình đã trở thành một cựu học sinh Văn Lang rồi sao?”

Giờ đây lúc sắp phải rời xa mái trường quan hoài này, rời xa những người thầy, người cô giỏi giang đầy nhiệt huyết, rời xa những người bạn đồng hành tầm thường suốt chặng đường cấp hai, em chỉ muốn thời gian hãy chậm lại đôi chút, chỉ một chút thôi để em tất cả thể ôn lại bao kỉ niệm thân thương nơi đây, để em không phải hối tiếc khoảng thời gian đẹp đẽ này. Kết thúc 4 năm học, bọn chúng em bỗng thấy nhớ thầy cô chủ nhiệm. Thầy cô hiền từ nhưng cũng rất nghiêm khắc mỗi lần học trò vi phạm. Thời điểm ấy nghe mắng, chúng em thấy tự ái, thấy sao nhưng giận thầy cô khiếp gớm, chẳng hiểu trung khu lí học sinh. Giờ đây, nghĩ lại bỗng dưng ứa xin chào nước mắt. Những thầy cô mắng để bọn chúng em thành người. Sắp tới, xa trường, xa thầy cô rồi, bỗng thèm một lần lại được thầy cô mắng để biết thêm về những bài bác học có tác dụng người… Kính thưa thầy cô, cho cái đó em được thưa một tiếng con, được cảm tạ công ơn của thầy cô đã chắp cánh cho chúng con bay cao bay xa.

Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Add Thẻ Visa Vào Tài Khoản Quảng Cáo Facebook Cho Người Mới

Bốn năm qua được thầy cô tận tình dìu dắt, được uốn nắn nâng niu từ đôi tay, khối óc của thầy cô – những người lái đò thầm lặng đã đưa chúng nhỏ tới bến bờ của tri thức. Cho con được cảm ơn tất cả! Cho bé cảm ơn thầy cô, người đã dạy chúng bé tìm được nghiệm đúng trong vô vàn giá trị của cuộc đời, cho chúng con tìm đúng được đường đi trong những vấn đề khó. Cho bé cảm ơn thầy cô dạy Lý đã truyền lực hấp dẫn đến những việc điện, mang ánh nắng đến soi đường cho con bước hôm nay. Những chất xúc tác nhưng thầy cô dạy Hoá đã giúp nhỏ sớm chấm dứt phản ứng hoá học tạo ra sản phẩm là nhì chữ "nên người". Cảm ơn thầy cô dạy Sinh đã mang lại chúng nhỏ biết sinh giới được tiến hoá từ phổ biến nguồn gốc, là con người phải biết yêu thương thương lẫn nhau. Văn học đã dạy cho bé biết yêu thương những điều bình dị nhất: từ lòng yêu thương người thân, bạn bè, thầy cô đến đến tình thân quê hương đất nước. Cảm ơn thầy cô đã mang lại chúng bé được tự hào là bé cháu Lạc Hồng của ngàn năm văn hiến với những trang sử hào hùng, chói lọi. Ko thể làm sao quên được thầy cô dạy Địa – những người đã mang lại chúng nhỏ biết Việt phái mạnh là một dải hình chữ S tươi đẹp vô cùng. Cảm ơn thầy cô dạy Họa đã mang đến chúng con biết phác họa những nét đẹp của cuộc đời. Cảm ơn các thầy cô dạy Nhạc đã có lại cho chúng nhỏ những hương vị của cuộc sống bằng những nốt nhạc bay bổng. Cùng cả Ngoại ngữ nữa, cảm ơn thầy cô đã dạy chúng nhỏ nói những lời yêu, ghét, mừng, vui để sau này hội nhập. Nhưng thưa thầy cô cho nhỏ xin lỗi, ko hiểu vị sao hôm nay, từ "goodbye" bé lại đánh không nên dấu nhấn. Cảm ơn tất cả thầy cô đã mang mang đến chúng nhỏ những bài học dạy làm công dân tốt, những công nghệ của tương lai với những biện pháp lập trình nên cuộc sống. Bé vẫn nhớ những giờ thể dục cùng xin cảm ơn thầy đã rèn luyện những đôi chân, những bàn tay được rắn chắc hơn, khôn khéo hơn để mai này chúng nhỏ xây dựng đất nước. Và mang đến chúng nhỏ xin được gửi lời cảm ơn đến chưng bảo vệ đã có lại yên ổn bình mang lại những giờ học của bọn chúng con.