Mình quen thuộc nhau 4 năm rồi bắt đầu yêu nhau. Bao nhiêu ý định cho tương lai bất chợt chốc chảy thành mây khói khi anh nói lời phân tách tay. Nỗi nhức ấy đến khi nào em mới hoàn toàn có thể quên?
Anh khá đẹp trai, nạp năng lượng nói lại có duyên khiến cho bao tình nhân mến. Tức thì lần chạm chán đầu tiên, anh vẫn gây tuyệt vời đặc biệt với em. Còn ghi nhớ hôm đó, khi em đang học bài 1 mình trong phòng, thay bởi vì gõ cửa, anh đã đẩy cửa rất mạnh khiến cho em đứng tim cùng rất câu hỏi: “Em là Vân buộc phải không? Anh đã làm được báo trước sự có mặt của em rồi”.
Bạn đang xem: Thanh niên tưởng thoát ế nhưng cưới hụt chỉ vì bạn gái xem "sống chung với mẹ chồng"
Vì em là người con gái duy tốt nhất trong nhóm yêu cầu nghiễm nhiên có độc quyền “nhờ vả” anh. Cứ thế, mình thân nhau như anh em. Bất cứ chuyện gì, vui hay bi hùng trong cuộc sống, anh các tâm sự cho em nghe. Từng lần chạm chán nhau, thế vì thì thầm với anh trai em, anh mọi ngồi thủ thỉ trên trời bên dưới biển, pha trò làm em cười…
Có hồ hết lúc anh hỏi em chuyện tình cảm tình báo cho tới đâu rồi, em chỉ cười cợt và không đồng ý “em còn nhỏ mà”. Hồ hết lúc ấy, anh chọc em: “Ế thì có. Nói vậy chứ em gái anh xinh xắn, ngoan ngoãn vậy này ai mà không yêu mang đến được. Anh mà chưa xuất hiện người yêu thì anh sẽ yêu em liền”.
Rồi anh đi du học, bỏ lại nhóm đồng bọn của mình trong các số ấy có em cùng với bao sự hụt hẫng.
![]() |
Định mệnh như chuẩn bị đặt, hai năm sau mình liên lạc với nhau. Anh kể mang đến em nghe về nỗi đau đớn khi phân chia tay tín đồ yêu. Anh giờ đã hết tất cả, không thể tin tưởng được vào ai nữa… Nghe anh nói mà em thấy yêu thương vô cùng. Em âm thầm trách tín đồ con gái bạc bẽo đã giật đi ý thức vào tình yêu địa điểm anh.
Xem thêm: Hướng Dẫn Cách Ngâm Giá Đỗ Tương, Cach Lam Gia Do
Thay vì đi chơi với các bạn bè, em tranh thủ online mỗi khi rảnh để nói chuyện với anh. Em đã mắng anh thậm tệ lúc anh đòi vứt học nhằm về nước. Em nói anh buộc phải phấn đấu thật các để cho cô bé kia biết cô ấy đã sai lạc khi bỏ anh ra đi. đầy đủ lúc ấy, anh chỉ cười cơ mà không nói gì.
Một ngày kia, em nhận thấy tin nhắn tự số sản phẩm công nghệ lạ: “Mai em ra trường bay đón anh nhé. Bạn anh muốn chạm chán đầu tiên là em khi về Việt Nam”. Núm nhưng, em đã không có thời cơ được đón anh trở về. Cả sau này, em chỉ có thời cơ tiễn anh đi với trung ương trạng bơ vơ, đơn độc nơi phi trường.
Em sẽ đứng bên dưới mưa rất lâu tại điểm hẹn để ngóng anh. Cho dù trời rất lạnh nhưng mà em vẫn cảm thấy ấm cúng trong lòng bởi niềm vui được gặp lại anh. Tôi đã cũng nhau long dong trong mưa một ngày dài hôm đó. Anh còn đưa em đi tìm kiếm “con đường tình yêu” trên hồ tây nhưng không tìm ra (sau này em new biết đó là đường Thanh Niên, vị trí anh cùng em đi qua). Rồi lời yêu cũng khá được anh nói ra vào trong ngày mình reviews cả nhóm.
Anh vẫn vượt gần 100 cây số nhằm xuống công ty em ăn tết do anh mong mỏi nhận được sự gật đầu đồng ý của cha mẹ em. Rồi anh xin phép bố mẹ em đến em lên công ty anh chơi cho biết cửa biết nhà. Trên đường đi, anh nói: “Bé có sợ không? bố mẹ anh nhân hậu lắm, có anh ở bên cạnh rồi, em chưa phải sợ điều gì đâu”. Thi thoảng, anh lại gắng tay em thật chặt nhằm tiếp thêm niềm tin.
Mình còn cùng cả nhà vạch ra tương lai mang đến “tổ ấm nhỏ” của mình. Anh nói, anh sẽ cố gắng hết sức để hoàn toàn có thể là bờ vai vững chắc và kiên cố cho em nhờ cất hộ gắm cuộc đời. Anh muốn sau khi em ra trường em có tác dụng giáo viên để có thời gian chăm sóc cho gia đình bé dại bé của mình…
Ba chị em anh cũng đã có chiến lược về nhà em chơi, vậy mà toàn bộ đã “biến mất”. Anh đã vứt lại em, vứt lại tất cả để cho với cô gái khác sau sáu tháng xa em. Anh âm thầm lặng lẽ rời xa em cùng với câu nói: “Anh xin lỗi, hãy quên anh đi”. Cứ thế, mình xa nhau đã 2 năm rồi bắt buộc không anh?