Phóng sự hình ảnh này bao gồm 21 ảnh. Hoàn toàn có thể nói, kia là hồ hết tấm ảnh được chụp công phu, cực kỳ kỹ thuật cùng mỹ thuật. Trong phần thuyết minh đến từng hình ảnh (viết tương đối dài), người sáng tác lại thường xuyên sử dụng từ bỏ “ma mị”:“Càng về chiều, ánh hoàng hôn càng tỏa nắng và ma mị hơn. Mặt trời đỏ rực đường chân trời, làm cho khung cảnh tuyệt đẹp; bầu trời chuyển lịch sự tím biếc khi đồng hồ thời trang trên tay tôi bắt đầu hơn 18h. Hiện ra trước mắt các bạn sẽ là phong cảnh hoàng hôn đẹp mắt huyền ảo”…
Qua nội dung và giải pháp mô tả, ta thấy người sáng tác N. H. V. Ao ước ngợi ca vẻ đẹp của hồ Trị An (thuộc tỉnh giấc Đồng Nai) giữa những khoảnh khắc khó quên. Tuy thế tôi quá bất ngờ với từma mịđược lặp lại này (với một chủ tâm rõ ràng). Trong cách dùng hiện giờ (đã được thống kê, giải nghĩa trong từ bỏ điển) thìma mịlà một tính tự (đồng nghĩa vớima giáo) và tức là “xảo trá, bịp bợm” (Từ điển tiếng Việt, Hoàng Phê chủ biên, NXB Đà Nẵng, 2015). Ta hay nghe nói:Ánh đôi mắt ma mị của cô nàng khiến cho mọi người trong cuộc thấy sờ sợ. Bạn đang xem: Ma mị nghĩa là gì
Cũng vị ma mị, và một loạt trường đoản cú khác có thành tố “ma” vào kết hợp:ma lem, ma mãnh, ma men, ma quái, ma quỷ, ma thuật, ma xó…Các trường đoản cú này đều phải sở hữu nghĩa gốc, nghĩa phát xuất của từ bỏ ma, vốn có 2 nghĩa: 1. Tín đồ đã chết, trực thuộc về cõi âm binh (Mỗi mả gồm một con ma, từng mà gồm một nhỏ cua- tục ngữ); 2. Sự hiện tại hình của bạn chết, theo mê tín (Từ hôm nó chết, hôm như thế nào bà cũng thấy được ma hiện nay về báo oán). Theo ý niệm dân gian, ma là một đối tượng người dùng thần túng “siêu thực”, hay mang những phẩm hóa học tiêu cực, huyền bí, đáng sợ. Trong kho tàng thành ngữ, tục ngữ tiếng Việt, ta thấy có tương đối nhiều đơn vị bộc lộ điều này: xấu như ma, đi cùng với bụt mặc áo cà sa, đi cùng với ma mang áo giấy, đi đêm lắm cũng có ngày gặp mặt ma, ở nhà biết ma ăn cỗ, lẳng lơ chết cũng ra ma…
Trong phóng sự hình ảnh này, có lẽ N. H. V. Muốn vinh danh vẻ rất đẹp lạ thường, đến mức huyền ảo của hồ nước Trị An vào hai thời gian trong ngày: lúc bình minh và chiều tà. Nhưng đặt các tính trường đoản cú “ma mị”, “rực rỡ”, “huyền ảo”… đứng cạnh nhau nhằm mô tả nét đẹp đáng chiêm ngưỡng này rõ ràng là không ổn. Từma mịdùng tại chỗ này vô hình trung đã giảm giá trị của phong cảnh và khiến cho câu văn trở buộc phải mất đi quý giá ngữ nghĩa đề nghị diễn đạt. Ai đó hoàn toàn có thể lập luận rằng, tại chỗ này người viết ước ao sáng tạo, cố tình dùng một từ gồm nghĩa không giống biệt, đối lập, mới có thể miêu tả được vẻ đẹp mắt kỳ ảo của vạn vật thiên nhiên (khó nói bằng lời bình thường). Thực tế cũng có thể có thể có không ít phát ngôn dùng phối hợp “bất thường” và từ được dùng được gửi vào dấu nháy (tức vệt ngoặc kép). Tuy vậy trong trường thích hợp này, nếu chuyển “ma mị” vào vệt nháy cũng ko ổn bởi vì nó không tạo nên một ngữ cảnh phối hợp khả dĩ được chấp nhận.
Sáng sinh sản ngôn từ cũng như nhiều sáng chế nghệ thuật khác, là điều quan trọng trong cuộc sống. Nhưng những sự sáng chế đều phải dựa trên một cửa hàng nào đó, hợp lí và phù hợp logic, được người đọc đồng ý vì ko gây ấn tượng phản cảm.